Nguyên Đỗ

Suối Ngọc Rừng Thu

Suối Ngọc rừng thu sương phủ mờ
Màn sương mỏnh mảnh buổi vào thu
Lá đang chuyển đổi sang sắc mới
Gió se se lạnh thật như thơ
Suối thơ tuôn chảy mạnh trong hồn
Thác đổ trên ngàn hay nụ hôn
Của một tình yêu đang kết trái
Của giây linh quí hai tâm hồn
Suối Tình ái reo ở trong lòng
Như nhạc thần tiên hết nhớ mong
Tất cả quanh đây là hạnh phúc
Nụ thương kết tụ đóa hoa hồng
Suối Mộng tình thơ phút dịu dàng
Nhớ người tri kỷ nhớ mênh mang
Người thương nửa mảnh hồn ta hỡi
Ta mất em như mất địa đàng
Suối Mơ em ạ rất nên thơ
Tình cảm dâng cao ngập bến bờ
Anh tưởng là anh ngây ngất chết
Ngập giữa thương yêu trong cõi thơ
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Suối Ngọc Rừng Thu"